Trên con đường vắng vẻ, ánh nắng chiều long lanh nhấp nhô qua những tán cây rậm rạp, Hikaru bước đi một cách vội vã. Ôm theo cảm xúc hoang mang, cậu nhắm chặt mắt lại, cố gắng đẩy xa suy nghĩ xấu xa bên trong đầu. Cho đến khi bước chân vấp phải một chiếc ổ gà vụng trên đường, Hikaru mới bừng tỉnh.
Vội vàng nhìn lên, cậu phát hiện mình đứng trước một căn nhà vuông vắn, mái nhà cong kín và tường xám lạnh lẽo. Một hình bóng quen thuộc hiện lên trước mắt cậu – Hijiri, em trai của Hikaru, đang ân ái với một chàng trai lạ mặt bên cạnh.
“Không thể tin nổi...” Hikaru không thể ngừng ngợi khen trong lòng mình, cổ họng như bị nghẹn lại. Cậu ta chứng kiến cảnh tượng ngọt ngào ấy, mà không một chút nghi ngờ nào từ trước đến nay. Rốt cuộc, tâm hồn hẹp hòi và tự kỉ của Hikaru bắt đầu bị nhấn chìm trong biển cảm xúc phức tạp.
Với một thoáng nhìn, Hikaru nhận ra ánh mắt bi tráng của Hijiri đang dõi theo từ xa. Và điều gì đó lạ lùng đã hiện ra từ ánh nhìn ấy, không phải là tình yêu, mà là một bí mật đen tối khác, đang chờ đợi để được phơi bày...