Trên bức tranh cuối cùng mà họa sĩ Akira đã vẽ, một người đàn bà trẻ đứng giữa vùng đất cháy sém hoang tàn, ánh mắt lạnh lùng như địa ngục bao phủ lấy linh hồn cô. Cô không phải là một đối tượng ngẫu nhiên. Cô là Keiko, người phụ nữ mà Akira yêu thương, và cũng chính cô là kẻ đã phản bội ông. Khuôn mặt của Akira biến đổi từ sự ngạc nhiên, sợ hãi, rồi chuyển sang biểu cảm khinh thường. Ông nhấc bức tranh lên và bị ám ảnh bởi ánh mắt đầy sát thủ của Keiko. Từ đó, họa sĩ bắt đầu cuộc hành trình tìm hiểu sự thật đằng sau vị thế "nữ hoàng địa ngục" của Keiko và khám phá những góc khuất tăm tối trong cuộc sống của cô. Mỗi viên gạch lạ của câu chuyện về Keiko đều khiến Akira rơi vào những ngã rẽ đầy nguy hiểm và bất ngờ, khiến cho cuộc sống và tâm hồn của ông trở nên rối tung hơn bao giờ hết.