Trong lễ hội trung thu rộn ràng, Lee An đang say sưa chuẩn bị cho buổi chụp ảnh quảng cáo với anh Geon-woo. Giọng nói của anh không ngừng vang lên, hướng dẫn cậu phải tạo dáng như thế nào, cách làm sao để khuôn mặt thêm phần sáng sủa. Trái tim Lee An như lạc vào mê cung, vừa hồi hộp vừa sung sướng. Nhìn anh thoáng qua làm việc một cách chuyên nghiệp, cậu không thể không ngợi khen.
"Được rồi, Lee An, cậu đừng tự ti, cười lên một chút nữa." Geon-woo cười nhẹ, ánh mắt ấm áp chất chứa sự quan tâm. "Cố gắng giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ này nhé."
Nhưng không may, trong lúc đèn flash sáng lên, Lee An vô tình trượt chân và ngã thẽ ra phía sau. Geon-woo quay đầu, không kịp phản ứng, cậu rơi thẳng vào vòng tay của anh. Khoảnh khắc lãng mạn không gian bị mất đi khi cả hai đồng thời thốt lên: "Ê, sao cậu làm mày nhục thế hả?"
Hai người cười rộ, cậu nhảy dựt ra khỏi vòng tay anh, hồn nhiên như một đứa trẻ. Geon-woo nhìn theo, ánh mắt đong đầy ấm áp và hồn nhiên. Không chỉ làm người mẫu cho anh, Lee An còn học được nhiều điều về tình yêu trái ngược, từ sự chu đáo đến những hiểu lầm hài hước. Dường như, mỗi khoảnh khắc bên anh, trái tim Lee An lại rung động thêm một chút...