Trong bóng tối của hang động, tiếng sên rít lên như một hồi chuông tang thương. Anh chàng trung bình, với vết thương ngấn máu trên cánh tay, không còn một chút sức lực để đấu tranh nữa. Ôm cơ thể run rẩy, anh ngồi nằm trên nền đá lạnh giá, ánh mắt mờ nhạt nhìn theo từng cử động của con sên khổng lồ. "Xin vui lòng... một ai đó ở đó... giúp tôi..." Tiếng van xin phát ra yếu ớt nhưng đầy thấu hiểu, phản ánh lên nỗi sợ hãi và cảm giác hoàn toàn bất lực.
Đột nhiên, một bàn tay nắm chặt lấy cánh tay anh, kéo anh lên đứng. Một cô gái xinh đẹp với đôi mắt sáng ngời nhưng lạnh lùng hiện ra trước mắt anh. "Đừng sợ, tôi sẽ không để cho con sên này làm hại đến bạn." Bằng một cú đấm mạnh mẽ, cô đánh bại con sên, rồi giúp anh chàng vượt qua cửa hang động tối tăm. "Tôi là người ở lại, và chúng ta cần phải đứng lên bảo vệ nhau," cô gái nói, ánh mắt quyết đoán như một ngọn lửa sáng chói. Anh chàng trung bình nhận ra rằng trong thế giới đầy áp lực với quái vật và nguy hiểm, sẽ luôn có những người hùng không đeo mặt nạ, sẵn lòng hy sinh vì người khác.