Trên bãi biển vắng, ánh mặt trời chiếu rọi lên những dòng sóng nhẹ nhàng lăn tăn. Haruka đứng đó, ánh mắt nhìn xa xăm ra biển cả, tâm trạng u buồn. Mako chậm rãi bước đến, ánh nắng mặt trời phản chiếu lên gương mặt cay đắng của anh. "Anh không thể để em đi", Haruka nói, giọng nói run rẩy. "Nhưng em phải", Mako đáp, ánh mắt uất ức. "Chúng ta không thể tiếp tục giữ nhau nếu chỉ là thù hận và đau khổ".
Những dòng lệ cay đắng rơi trên cát, tiếng sóng vỗ lên như âm nhạc cuối cùng cho mối tình tan vỡ. Haruka ôm lấy Mako, cả hai cùng khóc trong im lặng. Gió biển thổi nhẹ qua, như muốn đưa đi những đau thương, những hiểu lầm. "Anh không muốn mất em!" Mako gào lên, ôm chặt Haruka. "Nhưng em đã mất anh từ lâu rồi", cậu trai vẻn vẹn, tiếng nấc đau giữa hờn xót. Khoảnh khắc cuối cùng của họ, trên bãi biển chứa đầy đắng cay, nhưng cũng ẩn chứa hy vọng tương lai.