Trên con đường dẫn vào thành phố, ánh nắng chiều ửng đỏ khắp nơi, tạo nên bức tranh hùng vĩ của một thế giới bí ẩn mênh mông. Oigawa bước lẻ loi, tâm trạng lẫn lộn với những kí ức buồn về mẹ từng mất điển đình. Đột nhiên, một hơi thở lạ tựa như gió lạnh thoáng qua, Oigawa quay người lại và trước mắt, một phù thủy xuất hiện, ánh mắt sâu thẳm như nhìn xuyên qua tương lai.
"Con chính là đệ tử của mẹ con..." - giọng nói của phù thủy trầm buồn như tiếng chuông đồng hồ kêu tới địa ngục. Oigawa không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mắt tròn to như hai hòn biển hung dữ. "Sức mạnh phép thuật của mẹ con đã truyền vào trong linh hồn con..." Phù thủy nói tiếp, những từ ngữ huyền bí truyền cảm cho Oigawa sự bí ẩn và sợ hãi.
Sức mạnh ma thuật trong cậu tưởng chừng đã bị bỏ quên hóa nhưng giờ đây, nó đang thức tỉnh, thức tỉnh từ giấc ngủ dài hàng thập kỷ. Oigawa cảm nhận tia sáng trong lòng mình nhen nhóm, một sức mạnh mà cậu vốn không dám tin tưởng. Câu chuyện của mẹ cậu - một phù thủy với lời nguyền hằn sâu trong đó, liệu Oigawa có thể tiếp tục con đường chưa rõ nguy cơ này, hay sức mạnh ấy sẽ biến cậu thành kẻ hủy diệt?