Trên con tàu hướng đến Đảo Monte, ánh nắng chiều đã phai nhạt trên bầu trời biển cả xanh thẳm. Rosen Walker, với vẻ mặt lạnh lùng và ánh mắt đầy quyết tâm, đang ngồi bên cạnh cửa sổ quan sát biển khơi xa xăm. Ian Connor, người lính trẻ tuổi nhưng sắc bén và chính trực, đứng ở góc phòng với vẻ mặt cứng rắn.
"Cô phạm tội giết chồng, đúng không?" Ian Connor nói, giọng điệu không khoan nhượng.
Rosen Walker lặng thinh một chốc, rồi nhẹ nhàng đáp: "Tôi vô tội."
Ian nhếch môi cười khẽ. "Cũng chẳng được mấy tù nhân thành thật thú nhận tội lỗi của mình."
"Chính vì tôi vô tội, nên tôi đã vượt ngục. Lần này, tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội nữa," Rosen nói, ánh mắt sáng lên.
Ian nhíu mày, "Đốt cháy xiềng xích, chính là sự tự do mà cô đang mong muốn?"
Rosen gật đầu, "Tôi không muốn bị giam cầm dù chỉ là một phút nào nữa. Tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy sự vô tội của mình."
Nhưng câu chuyện trên con tàu chưa dừng lại ở đây. Câu hỏi bắt đầu từ đây: Liệu Rosen Walker đang nói dối hay đang nói sự thật? Câu trả lời có thể đằng sau những bi kịch và bí mật đen tối trên Đảo Monte.