Dưới bức tranh vẽ mờ ảo của đêm mưa, anh chàng Kaito bước đi trên con đường vắng vẻ, tâm trạng không khác gì cơn mưa bất chợt phủ lên thành phố. Nhưng, từ phía xa kia, tiếng khóc nhỏ nhẹ của một đứa trẻ vang lên, kéo lấy những dây xích buông lỏng trong tâm hồn anh. Không ngần ngại, anh nhìn quanh và nhận ra nguồn tiếng khóc đến từ một đứa trẻ bị bỏ rơi dưới bức tường cũ kỹ.
Anh không biết từ khi nào trái tim lạnh lùng của mình lại có thể rung động với một cảm xúc mới lạ, nhưng cái nhìn yếu đuối của đứa trẻ đã xao xuyến tâm hồn anh. Lần đầu tiên sau bao năm, anh bắt đầu cảm nhận được những rung động mà anh từng tưởng đã mất đi từ lâu. Và từ đêm ấy, một mối tình trắng đen, huyền bí và đầy mê hoặc bắt đầu nảy nở, thức tỉnh tận sâu thẳm trong trái tim anh chàng Kaito.