Trên bàn là cỗ máy thời gian mà Diệp Bắc vận mệnh đã gửi đến. Ánh sáng xanh nhấp nháy, mỏng manh nhưng quyết liệt. Anh biết rằng chỉ có một cơ hội để thay đổi tất cả. Hôn mê, Diệp Bắc liếm môi, phát hiện cánh tay bị mang đầy thương tích. Nhìn lại quá khứ đau buồn, ngón tay run lên nút bấm cuối cùng. Thế giới tan biến, thời gian uốn cong. Chiếc xe ô tô đỏ mòn, nơi mà mớ rối tóc em gái cưng của anh cũng rối bần bật. Từ đó, Diệp Bắc không chỉ quay lại ngày đầu mạt thế, mà còn đang thay đổi tất cả, dần trở nên ích kỷ, tàn nhẫn hơn. Dấu vết cháy loét trên cánh tay biến mất, thay vào đó là vết sẹo tâm hồn mãi mãi không thể xóa nhòa.