Sang-hee đứng đối diện với kẻ thứ ba, ánh mắt không chút dè dặt như muốn xuyên thấu tâm hồn hắn. Hắn, một chàng trai trẻ non nớt, trái tim đen tối của người yêu cô đang dành cho. Cuộc chơi lật kèo chỉ mới bắt đầu, và Sang-hee quyết không ngã lòng.
Khi cả hai bước chân vào thang máy, bất ngờ đột nhiên xảy ra. Đèn sáng nháy vàng rồi tắt, mọi thứ bao quanh trở nên âm u, chỉ còn tiếng cảnh báo yếu ớt vọng lại. Thang máy bỗng dưng ngừng hoạt động, kẹp chặt hai người trong không gian hẹp hòi.
Sang-hee nhận ra ánh sáng từ bên ngoài thang máy biến mất. Cô và kẻ thứ ba đều thấy rõ bóng tối tràn ngập xung quanh, nhưng trong mắt hắn, chỉ toát lên một nụ cười ác tức.
"Đừng mơ hồng lắm nhé, cô gái," hắn lên tiếng, giọng nói dữ dội nhưng ẩn chứa vẻ quyết liệt. "Chúng ta đang ở trong địa ngục của riêng mình."
Sang-hee cảm thấy lòng bắt đầu run lên, nhưng bản lĩnh nghịch ngợm trong cô lại trỗi dậy. Cô nhếch môi cười, "Thì đã đến lúc rõ ràng ai mới là ác quỷ thật sự trong trò chơi này."
Và một cuộc chạy đua giữa ánh sáng và bóng tối, giữa tình yêu và trộm mộc nảy lên trong thang máy rồi tiếp tục, với cơ hội thay đổi số phận, hoặc đầy mất mát và hối hận.