Trên con đường đến đền Shinto, ánh nắng chiều len lỏi qua những tán cây xanh mướt, tạo ra những vệt sáng lung linh trên mặt đường. Một cậu học sinh trung học đi bộ với bước chân vội vàng, trong lòng ẩn chứa một điều bí mật không dám nói ra. Hắn băng qua cánh cổng đền và chợt dừng lại trước bức tượng của thần linh, thể hiện sự tôn kính mà hắn vẫn dành cho nơi này suốt nhiều năm qua.
"Làm mấy chuyện đồi trụy với anh." Một lời tỏ tình thẳng thừng, hắn thốt lên mà không còn dám nhìn thẳng vào ánh mắt thanh tú của chàng tư tế đang đứng trước mắt mình. Để rồi, không khí trở nên căng thẳng, nhưng đồng thời chứa đựng một bí mật kinh hoàng mà từ lâu đã bị lãng quên.
Chàng tư tế lấy cái kẹp gắp rưới và dịu dàng đặt nó vào tóc học sinh, khoanh tròn mắt nhìn hắn, "Trải qua mấy trăm năm tồn tại, đền Shinto chưa từng nghe thấy lời tỏ tình nào giống như vậy." Lời nói của chàng tư tế không phản đối, cũng không đồng ý, nhưng để lại dấu ấn sâu trong tâm hồn cậu học sinh, như một khoái cảm khó tả vừa tỉnh giấc.