Trong một buổi chiều mưa phùn, America và England đang nhâm nhi tách trà ấm, hơi hướng hương hoa bát ngát lan tỏa không gian êm đềm. Lời nói của họ như những cánh bướm nhẹ nhàng, từng phút từng giây, tạo nên bức tranh tĩnh lặng. Tuy nhiên, sau sự bình yên ấy, một hồi lộng gió đột ngột phá vỡ không khí, khiến cho trà đen bắt đầu nổi lên từng giọt màu đỏ của hoa anh đào.
"England, có phải trà này của em hay thiệt đấy chứ?" America nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng tỏa ra một sự nghi ngờ không tưởng.
England nhún vai, nụ cười khẽ khàng trên môi. "Đúng rồi, không phải chúng ta luôn sống trong thế giới đầy màu sắc sao?"
Những từ ngữ của England khiến cho America bỗng chốc hiểu ra điều gì đằng sau những sự kiện lạ lùng vừa diễn ra gần đây. Những mảnh ghép từ quá khứ đội chói trước mắt, và tất cả mọi thứ dường như đang hướng tới một kết thúc không thể lường trước được.