Ước mơ hạnh phúc của Gunji và Keigo đã tan biến trong trăn trở của thời gian. Nỗi buồn và hối tiếc khiến họ dần quên đi nhau, sống với những mảng khống chế trong cuộc sống đầy nội loạn. Đến một ngày, quãng thời gian bị che mờ bởi gặp gỡ ngẫu nhiên...
"Ba, ba à, ba có phải anh không?" - Tiếng kêu thấp thoáng như hồi chuông nhắc nhở, bắt đầu điều gì đó khác biệt. Gunji quay đầu, ánh mắt gặp một bóng dáng quá quen thuộc, nhưng... lạ lẫm.
"Con...?" - Gunji nhấp nhô, kỳ lạ nhìn vào gương mặt bé út trước mắt.
Duyên phận dẫn dắt họ đến với nhau một lần nữa, nhưng giờ đây không còn là "Gunji và Keigo" nữa. Mà là "Anh trai và em út", hoặc "Ba và con". Hạnh phúc đã đến lúc hòa quyện cuộc sống của họ trong một vòng tay mới, mở ra những trang kế tiếp của câu chuyện đầy bi hài, nhưng cũng đong đầy tình thương và hi vọng.